Nhớ bài "Chiều cuối thu Hà Nội"

Bài thơ "Chiều cuối thu Hà Nội" của nhà thơ Trương Nhân Huyền đã được đăng trên "Tạp chí Văn nghệ Quân đội" của những năm 80, đã lâu lắm rồi, khi đó tôi còn là một người lính đồng thời là một độc giả thân thiết của tạp chí này. Đây cũng là bài thơ tôi đã ghi lại cẩn thận trong tập thơ yêu thích của mình. Sau bao năm, hôm nay chợt nhớ lại một thời trai trẻ, một chút dư âm trong ký ức vọng về, tôi xin sưu tầm và post lại để mọi người chia sẻ cùng tôi.

Chiều cuối thu Hà Nội
Tác giả: Trương Nhân Huyền


Hà Nội ơi tôi đến cùng chiều
Tôi trẻ quá mà thu đã cuối
Tiếng guốc gõ trên hè vồi vội
Mắt nhìn theo bóng áo đỏ cuối trời.

Tôi đã về thương mến phố phường ơi
Tim trai trẻ tưởng chừng lỡ nhịp
Lần mái tóc biết là không khác được
Vẫn muốn đi ngược phố với thu này.

Không dễ gì tìm được chút men say
Ở trời cao ven hồ thơm hoa sữa
Dẫu như thế và còn hơn thế nữa
Không thể không xao lòng với phố đẹp chiều nay.

Đã từng khi ấp úng với bàn tay
Lòng tự trách sao mình không từng trải
Để trầm tĩnh với bước đi chậm rãi
Nhìn tận mắt mùa thu cho đến cuối chiều.

Sẽ đến cùng tất cả tin yêu
Thu đã cuối nên mình vội vã
Hà Nội ơi có gì thật lạ
Thu non trẻ cùng tôi khi đã cuối mùa.

Nơi xuất bản: NXB Lao Động - 2001
Share:

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã ghé thăm và đọc bài viết này trên blog của chúng tôi!. Bạn có thể để lại lời nhận xét (comment) của mình cho bài viết này! Làm ơn viết lịch sự và dùng tiếng Việt có dấu. Hy vọng bạn thích
blog này và hãy đánh dấu địa chỉ blog để bạn có thể ghé thăm lại.

Mọi góp ý xin gửi về email: quynhmai12b83@gmail.com hoặc lenam12b@gmail.com


Cô giáo Chủ nhiệm

NHẬN XÉT MỚI ĐĂNG

Bài đăng ngẫu nhiên

LƯỢT XEM