Ai.... Thơ Bút Tre nào.....

Do Cò dạo này đi công tác suốt nên blog của lớp mình im ắng quá! Không thấy ai ghé vào ủng hộ cả. Thôi đành nhâm nhi mấy câu thơ Bút Tre cho đỡ buồn vậy.
Đây là mấy lời khuyên dành cho các bạn khi lựa chọn nơi nghỉ mát trong hè này nhé.

Chưa đi chưa biết Đồ Sơn
Đi rồi mới biết không hơn đồ nhà.
Đồ nhà tuy có hơi già
Nhưng là đồ thật không là đồ sơn.

----------------------
Chưa đi chưa biết Quảng Ninh
Đi rồi mới biết cửa mình mở ra.

----------------------
Chưa đi chưa biết Đồ Sơn
Đi rồi mới biết có hơn đồ Nhà
Đồ Nhà như cái lá đa
Đồ Sơn như cái bàn là Liên Xô.

----------------------
Chưa đi chưa biết hòn Chông (bể Đông)
Đi rồi mới thấy hòn chồng mình hơn

----------------------
Chưa đi chưa biết Vũng Tàu
Đi rùi mới biết phê hơn vũng nhà
Vũng nhà khoan mãi chẳng ra
Vũng Tàu khoan cái dầu ra ầm ầm....

----------------------
Không đi không biết Tam Đao(Tam Đảo)
Đi thì không biết chỗ nào mà ngu(ngủ)
Một giường nó đút hai cu(cụ)
Thôi thì cố nhịn đến chu nhật về...

Rất mong nhận được sự ủng hộ của các bạn để blog lớp ta ngày càng vui vẻ.

Hà Ron - Sưu tầm
Share:

Vè lớp 12B!!!

Kính thưa các bạn bè cố hữu........ bài vè này chỉ mang tính chất gieo vần cho thuận miệng và dựa vào các nickname để viết nên ngộ nhỡ có làm cho bạn nào không hài lòng thì cũng xin được lượng thứ.

Ve vẻ vè ve,
Cái vè cả lớp...

Học hay học tốt,
Lớp trưởng Thanh Xuân.

Chăm chỉ chuyên cần,
Thu Hà Thọ Lão.

Tính tình bát nháo,
Nam Máy chẳng sai.

Khi ngượng đỏ tai,
Là Chiến Hùng đó.

Mặt mày cau có,
Chắc chắn Hà Ron.

Dáng dấp còn ngon,
Chỉ có Hằng Chí.

Vừa chậm vừa ỳ,
Đúng bác Hiệp Già.

Tính hay lo xa,
Toàn Thắng Pôn Pốt.

Lười đi họp lớp,
Phải kể Phương Dung.

Suốt ngày mánh mung,
Là bà Vân béo.

Nói ngọt như kẹo,
Kim Chi chẳng sai.

Thích ngồi đánh bài,
Ắt hẳn Tiến Nhôm.





Cười nói à uôm,
Đây rồi Cường Tế.

Chẳng chịu lép vế,
Thắng Chíp có ngay.

Đì-zai (design) suốt ngày (thiết kế blog),
Nam Cò góp sức

Chuyên gia lún nứt,
Là Trung Lực điền.

Khuôn mặt hiền hiền,
Bạn Thanh Vân đó.

Nỗ lực vượt khó,
Thì có Anh Lai.

Không hay khoe tài,
Là anh Lâm Sọt.

Tỏ vẻ khá sộp,
Thôi đúng Bằng Rèn.

Số mệnh gặp hên,
Tuyết Lan Công Trứ.

Có cái bụng bự,
Là bạn Hồng Minh.

Trầm ngâm một mình,
Lam Tàu suy nghĩ.

Không ưa hoa mỹ,
Tiên Lợn bụp ngay...

Bài vè còn dài,
Mời Cò nối tiếp.....
Share:

Khi mùa hạ - Lê Nam

Lời tựa: Cách đây đã 22 năm, khi chiến trường biên giới phía Bắc, tiếng súng đã thưa dần, hàng tâm lý chiến như khăn mùi xoa, bật lửa... đã tràn vào các tỉnh biên giới. Mặc dù vậy, sự khốc liệt của chiến tranh vẫn còn đó, vùng vành đai giới nghiêm chưa được dỡ bỏ. Cò tôi cùng các đồng đội đi thực tập biên giới trước khi thi tốt nghiệp ra trường. Qua dốc Sài Hồ - Lạng Sơn nhìn xuống thung lũng thẳm sâu xanh biếc một màu, lác đác những cây gạo mọc giữa lưng sườn núi đã bắt đầu trổ hoa đỏ lốm đốm. Một chút thơ ca trỗi dậy trong lòng người thi sĩ ...vườn. Ngay tối hôm đó về nằm ở nhà khách sư đoàn 347 (Quân đoàn 14), tôi đã làm bài thơ này. Nó gửi gắm tâm sự của cá nhân tôi, nhưng cũng có thể chia sẽ một chút gì đó cho những người lính đang nằm chốt, hoặc những người ở phía sau đang bình yên. Khi đăng bài này, tôi đã có sửa qua một chút cho phù hợp hơn với nội dung bài thơ. Mong các bạn có thể cảm nhận hoặc đóng góp cho tôi về một thời quá khứ (cũng hơi xa rồi) qua bài này nhé.

Khi mùa hạ

Hoa gạo đỏ rực trời đầu mùa hạ
Là cho anh bao nỗi nhớ em ơi
Thời gian cứ trôi theo anh suốt cuộc đời
Vẫn đỏ rực bầu trời đầu mùa hạ.

Chẳng phải lúc nào cũng quên đi tất cả
Chiếc ba lô khẩu súng vẫn bên mình
Và câu thơ, điệu hát vùng quan họ
Theo anh đi cùng suốt cuộc chiến chinh.

Giản dị và mơ ước thế thôi em
Dù có thêm cũng chẳng là nhiều lắm
Điểm chốt của anh dưới tầm pháo bắn
Cỏ mọc xanh rì, hoa sở trắng sườn non.

Đỏ rực trời mùa hạ lại về bên
Lòng anh rộn tiếng ve liên miên hát
Lao xao rừng chiều về tia nắng nhạt
Rải trên đường qua dốc núi cheo leo

Hạ về bên kỷ niệm cũng về theo
Bài hát cũ ấp ủ điều muốn nói
Biết không em lòng nhớ về Hà Nội
Bánh xe lăn phủ bụi gốc bàng xanh.

Thủa còn ngồi thừa giấy vẽ tranh
Bài địa lý và hình cong đất nước
Ngọn Tháp Bút chấm vào nghiên mực
Viết lên trời hai chữ: Việt Nam

Ôi quê hương đồng lúa chín màu vàng
Xa mãi ngút chân trời hàng thông đứng
Tổ quốc thân yêu vẫn còn vang tiếng súng
Dưới mái trường anh bước dọc hành lang...

Đến bây giờ màu đỏ ở trong tim
Tất cả đã trở thành sắt đá
Chỉ có anh nhìn thấy đầu mùa hạ
Cháy rực trời hoa gạo đỏ mắt em...

Lạng Sơn tháng 4/1986

Share:

Lời của mắt (Hà Ron sưu tầm)

Cò ơi, đọc bài thơ bạn sưu tầm, thấy ai đó vô tình đánh rơi mất tình đầu nên cũng hơi vấn vương, tiêng tiếc. Cò cưa thế nào mà lại để thế nhỉ? Dưới đây là một bài thơ cũng có vẻ ngúng nguẩy của tuổi học trò, post lên để các bạn nhớ lại xem mình đã từng như thế chưa nhé.

LỜI CỦA MẮT
Tác giả: Bac Tu


Cái thuở ban đầu mắt liếc mau
Con tim lấp ló bên kia cầu
Mắt nai mơ mộng chiều hanh nắng
Ngây ngất gió chiều liễu quyện nhau

Mắt hỏi - Tim ơi . . ngươi vấn vương
Tim cười mũm mĩm – cũng bình thường
Mắt ơi . . .sao mắt nhìn đôi mắt
Em thẹn thùng quay . . . có lẽ thương !


Hà Ron - Sưu tầm
Share:

Tiếp thơ vui gieo vần tên Ban biên tập

Tiếp theo bài của Hà Ron gieo vần thơ vui cho các Nickname, tôi xin có bài thơ gieo vần cho tên các thành viên của BBT

1. Trưởng BBT: Nguyễn Tố Hà

Tên gọi là Hà
Người như quả cà (ở đây là cà pháo, không phải cà tím .. dài đâu, đừng tưởng bở!)
Thích nhất.. ăn quà
Uống nước thì..khà (bao gồm cả cafe, trà, nước lọc...)
Không nói ừ.., à
Á hậu trong nhà


2. Thành viên BBT: Võ Toàn Thắng

Tên gọi là Thắng
Không thích bắng nhắng
Chẳng ra ngoài nắng
Nên da hơi.. trắng
Công việc sốt sắng (Việc viết bài cho blog)
Sẽ chẳng bị... mắng (do trưởng BBT nhắc nhở)


3. Thành viên BBT: Văn Đức Hiệp

Tên gọi là Hiệp
Thích ưa giao thiệp
Chuyên xài đồ .. Tiệp
Mua tận.. Xiêm Riệp
(Vần ..." iệp" khó quá nên viết bừa thế)

4. Thành viên BBT: Lê Thanh Nam

Tên gọi là Nam
Cái gì cũng tham
Vợ bám như .. sam (do cùng cơ quan, đi chung 1 xe)
Nên đành phải cam (cam chịu)
Viết bài cũng ham (ham viết cho blog của lớp)
Nhưng hơi.. lam nham (đại khái là lan man, nhưng bí vần gieo đại vậy)

Tác giả: Lê Nam
Share:

Tiếp tục sưu tầm thơ Bút Tre

Cò ơi, bạn đưa vào mấy mẩu thơ Bút Tre làm cho Hà Ron tôi phát sốt lên. Tôi thì rất thích những cái gì phá cách nên thơ Bút Tre là món mà tôi rất khoái và cũng có một vốn liếng sưu tầm khơ khớ đấy. Nhân tiện lúc nghỉ trưa post lên mấy mẩu nối tiếp cho Nam Cò để cả nhà cùng thưởng thức nhá.

Trước tiên là đăng nốt phần còn thiếu trong đoạn công tác của Cò:


Anh đi công tác Pờ Lây
Ku dài dằng dặc biết ngày nào ra
Còn em em vẫn ở nhà
Cửa (nhà) mình em mở người ra kẻ vào.

Và để nối tiếp là những đoạn cùng chủ đề đi công tác nhé:
Em đi công tác đảo Côn
Lôn em thao thức bồn chồn nhớ anh
-------------------------------------
Anh đi công tác Căm Pu
Chia chiến lợi phẩm ở tù ba năm
-------------------------------------
Anh đi công tác bản Mường
Tè xong một cái lên đường về quê
-------------------------------------
Còn đây là câu thơ về cái cảnh bạn Nam cò liên lạc với vợ trong thời gian công tác:

Email anh viết thật bay
Bướm em mong đợi từng ngày từng đêm.
-------------------------------------
Thơ Bút Tre còn dài dài...., hẹn tái ngộ.

Hà Ron - Sưu tầm
Share:

Chân dung Ban biên tập

Các bạn có thể hình dung thành viên Ban biên tập Blog qua bài thơ con cóc dưới đây.

Bạn Nam Cò,
Dáng lò dò
Hay lọ mọ
Tập làm thơ.

Bạn Hà Ron,
Mặt tròn tròn
Người mi-nhon
Đi lon ton.

Thắng Pôn Pốt,
Hay đi bốt
Trông phát hốt
Nhưng tính tốt.

Bác Hiệp già,
Thường la cà
Ngồi khề khà
Nơi quán xá.

Mời các bạn cùng vào tự hoạ chân dung mình nhé.

Tác giả: Hà Ron
=======================================

XEM THÊM CÁC ALBUM ẢNH KHÁC TẠI ĐÂY




XEM THÊM CÁC VIDEO KHÁC TẠI ĐÂY


=======================================
Share:

Sưu tầm thơ Bút ... Che!!!

Có mấy bài thơ không biết có phải là của Bút Tre xịn hay không, nhưng Cò tôi xin đưa vào đây để mọi người tham khảo... Thư giãn là chính, có gì không hay xin bỏ qua (Vì thế Cò tôi không đưa vào mục Thơ Văn).
Nhân dịp sắp phải vào công tác trong Tây Nguyên, Cò tôi có nhặt nhạnh vài câu thơ liên quan đến chuyến đi của mình:

Anh đi công tác Pờ-lây
Ku dài dằng dặc... biết ngày nào ra.

Anh đi công tác Buôn mê
Thuột xong một cái.... là về với với em.


Nếu có hỏi han ai thì lịch sự, đừng như anh chàng này (nhất là làm quen với con gái), còn nếu muốn làm thơ lục bát thì phải gieo vần cho đúng:

Hỡi cô búi tóc đuôi.. chồn
Cầm tay kéo lại, hỏi ...nhà.. cô đâu


Suy nghĩ: Thơ này giống thơ của anh Máy tặng anh Cò ngày xưa đề sau tấm ảnh lớp:

Ảnh chụp tao có mày không
Lòng buồn rười rượi, nhìn .. thì.. biết ngay!


Mong ai có đoạn thơ nào na ná như vậy sưu tầm tiếp nhé, Cò tôi và Ban biên tập xin trân trọng cám ơn trước.

Ký tên:
Cò.. Cưa
Share:

Tiến Nhôm hay Tiến Nu-ki

Bây giờ cả lớp ai cũng gọi bạn Tiến là Tiến Nhôm. Lũ con gái thì ít người biết xuất xứ của từ này. Tôi cũng chỉ mới có cái hân hạnh là được Nam Cò bật mí cái bí mật đã cất kỹ 25 năm nay thôi. Dưng mà tôi lại biết một cái nick khác của Tiến, trong lớp chắc chỉ có Vân béo (hàng xóm láng tỏi nhà Tiến) là biết rõ.

Cái nick này có từ thủa xa xưa, trước khi Tiến vào cấp 3. Cái thủa đó lũ học trò sôi lên vì một bộ phim mà đến giờ tôi không còn nhớ tên nữa, chỉ biết là bộ phim đó có một con "monkey" tên là Nu-ki rất nghịch ngợm. Rồi sau đó tên này được dùng để đặt cho Tiến, có thể là do ngoại hình hơi giống chăng chứ còn thực chất thì Tiến đâu có nghịch. Các bạn không tin cứ hỏi Tiến thì rõ ngay nhé.

Tiến ơi, bây giờ cậu thích được gọi là Nhôm hay Nu-ki đấy??????

Tác giả: Hà Ron
=======================================

XEM THÊM CÁC ALBUM ẢNH KHÁC TẠI ĐÂY




XEM THÊM CÁC VIDEO KHÁC TẠI ĐÂY


=======================================
Share:

Lai rai kỷ niệm xưa!!!

Lần này chờ mãi không thấy ai tiếp lời nên tôi lại phải xắn tay áo nhảy zô zậy. Có thể là sẽ còn có bài tiếp nối hoặc cũng có thể đây sẽ là bài kết thúc phần ký ức của tôi. Dù có thế nào thì cũng hy vọng các bạn không cảm thấy phiền lòng khi cứ phải nghe tôi lải nhải mãi nhé.

Cái thủa học trò, tôi ko có diễm phúc được đi học bằng xe đạp như bạn Nam Cò. Mãi tới tận lớp 12 gì đó tôi mới có xe đạp để đi, còn thì chúng tôi (tôi, Hồng Li-pít và mấy bạn lớp D, thi thoảng có Xuân mo-ni-tơ và Vân Bằng) toàn được đi xe của bộ thôi. Để đến trường chúng tôi thường đi qua con đường làng ngoằn ngoèo mà bây giờ chính là con đường to đẹp mang tên Trần Khát Chân đấy. Hồi đó, nó chỉ là một con đường đất, hai bên là những ngôi nhà lụp xụp có hàng rào râm bụt đỏ chót hay bồ kết dại bao quanh. Thỉnh thoảng cũng nghe nói là có học sinh bị trấn lột khi đi qua con đường này. Bọn tôi cũng sợ lắm nhưng biết làm sao được vì nếu đi bằng đường chính thống (tức là phải ra phố Nguyễn Công Trứ rồi đến phố Bạch Mai, rẽ vào Ngõ Quỳnh hoặc ngõ Mai Hương mới tới trường) thì xa quá nên cứ phải tặc lưỡi mà đi. Cũng may hoặc do bọn tôi là con gái nên chưa bị trấn lột bao giờ, chỉ đôi lần bị đuổi chạy té tát mà thôi. Thế nhưng con đường này để lại trong tôi khá nhiều kỷ niệm. Những hôm trời mưa, bùn đất nhão nhoét, lũ chúng tôi phải dò dẫm đi từng bước vì sợ ngã hoặc cởi dép để đi chân đất. Rồi những hôm trời nắng thì lại được thưởng thức mùi nước hoa bay lên từ các luống rau được tưới bằng nước giải hoặc chất thải của người và gia súc. Vậy mà vẫn vui đáo để vì những khi được nghỉ tiết hoặc về sớm, chúng tôi thường tụ tập ngồi trên một mô đất cao có thảm cỏ xanh để ngó nghiêng và buôn dưa lê chứ ko chịu về nhà ngay. Có những lần trời rét, chúng tôi còn nhặt nhạnh được cả những mẩu cành cây khô rồi lấy giấy (cả bài kiểm tra bị điểm kém nữa) ra đốt để sưởi ấm. Bây giờ học sinh đi học có mơ cũng chả thấy được cảnh ngồi quây quần bên đống lửa như thế.

Tôi vẫn nhớ, có đôi khi chúng tôi gặp cô Minh (dạy Anh văn) hoặc thầy Thiệp già (dạy văn) đi cùng đường. Chắc các bạn không biết thầy Thiệp già đâu vì hình như thầy không dạy lớp mình. Thầy hơi thấp, mặt nhăn nheo nhưng nói về văn học một cách say sưa, cứ truyền đạt mà không cần biết là người nghe có kịp hiểu hay không. Chả hiểu bây giờ giáo viên dạy văn có còn những cảm xúc như thế không nhỉ. Còn cô Minh thì chắc ai cũng biết. Cô dạy Anh văn lớp mình từ lớp 11 (lớp 8 là cô Dương). Người cô dong dỏng, giọng nói nhẹ nhàng, tóc tết hai bên trông nền nã. Cô thật gần gũi, tâm sự với chúng tôi về chuyện nhà cửa hoặc khoe cả những chuyện như Tết năm nay nhà cô có bao nhiêu cân gạo để gói bánh chưng, rồi cô mua sẵn lá dong từ trước Tết 2 tháng để dành cho việc gói bánh..... toàn là những việc mà bây giờ thế hệ 8x, 9x chả mấy quan tâm.

Lan man quá nhỉ, tôi bắt đầu già rồi chăng..... vì như các cụ nói thì Trẻ hướng đến tương lai, già nhớ về quá khứ mà. Vậy nên cũng đến lúc phải đặt dấu chấm hết cho bài này thôi vì tôi chả muốn già đâu, eo ôi, sợ lém.... Nam Cò ơi, ráng chịu thêm nếp nhăn hộ tớ đi nhé, tớ chả muốn mất xiền đi mỹ viện đâu vì tớ là phụ nữ mà.

Tác giả: Hà Ron
=======================================

XEM THÊM CÁC ALBUM ẢNH KHÁC TẠI ĐÂY




XEM THÊM CÁC VIDEO KHÁC TẠI ĐÂY


=======================================
Share:

Hoa bằng lăng (thơ sưu tầm)

Lời tâm sự:

Sáng đi làm nhìn hoa Bằng lăng rụng tím hai bên đường, bỗng thấy lòng nao nao đến lạ. Tự bao giờ, hoa phượng và bằng lăng vẫn được coi là loài hoa của tuổi học trò, tuổi tiểu liên (thiếu niên) còn mình bây giờ là trung "liên", sắp sang đại liên rồi mà sao lòng vẫn thấy vấn vương nhỉ. Đến cơ quan, theo thói quen hàng ngày, uống cà phê và vào mạng check thư từ, xem tin tức, chợt đọc được bài thơ về hoa Bằng lăng nên lưu lại để post lên blog cho mọi người cùng cảm nhận. Cho dù cuộc sống đầy bộn bề, khó khăn nhưng nếu có thời gian các bạn hãy ghé vào để tâm hồn mình được vài phút thanh thản nhé.

Thân mến. Hà Ron.

HOA BẰNG LĂNG

Có một mùa hạ nồng nàn trên cánh bằng lăng
Cô bé ơi sao em vờ không thấy
Khi phượng vĩ bùng lên rực cháy
Hoa bằng lăng lặng lẽ tím trong chiều

Có kẻ giật mình như thể bắt đầu yêu
Sợ tuổi thơ vì sao xanh bay đi mất
Cái màu tím dâng lên từ lòng đất
Sao em cứ vô tình không biết đến chia tay

Chỉ tại bông hoa đầu tiên ấy tím say
Mà nỗi nhớ đầu tiên cứ tìm về cô bé
Mây hạ lang thang như bâng khuâng rất nhẹ
Muốn nói cùng em - đã tím - mắt chiều.



Hà Ron - Sưu tầm
Share:

Ảnh chụp tại công viên Lê Nin - Hà Nội (1983)

Ảnh do Nam Người máy tặng Nam Cò: Đằng sau bức ảnh này có thơ đề:

Ảnh chụp tao có mày không
Lòng buồn rười rượi, nhìn thì... biết ngay
(Thơ Nam Người máy trong tập Lưu niệm)



Ảnh con trai của lớp chụp năm 1983


Ảnh chụp ngày xưa nhỏ quá, chỉ scan được như vậy thôi (nhấn chuột vào giữa hình để xem to hơn)
=======================================

XEM THÊM CÁC ALBUM ẢNH KHÁC TẠI ĐÂY




XEM THÊM CÁC VIDEO KHÁC TẠI ĐÂY


=======================================
Share:

Cô giáo Chủ nhiệm

NHẬN XÉT MỚI ĐĂNG

Bài đăng ngẫu nhiên

LƯỢT XEM