Khi mùa hạ - Lê Nam

Lời tựa: Cách đây đã 22 năm, khi chiến trường biên giới phía Bắc, tiếng súng đã thưa dần, hàng tâm lý chiến như khăn mùi xoa, bật lửa... đã tràn vào các tỉnh biên giới. Mặc dù vậy, sự khốc liệt của chiến tranh vẫn còn đó, vùng vành đai giới nghiêm chưa được dỡ bỏ. Cò tôi cùng các đồng đội đi thực tập biên giới trước khi thi tốt nghiệp ra trường. Qua dốc Sài Hồ - Lạng Sơn nhìn xuống thung lũng thẳm sâu xanh biếc một màu, lác đác những cây gạo mọc giữa lưng sườn núi đã bắt đầu trổ hoa đỏ lốm đốm. Một chút thơ ca trỗi dậy trong lòng người thi sĩ ...vườn. Ngay tối hôm đó về nằm ở nhà khách sư đoàn 347 (Quân đoàn 14), tôi đã làm bài thơ này. Nó gửi gắm tâm sự của cá nhân tôi, nhưng cũng có thể chia sẽ một chút gì đó cho những người lính đang nằm chốt, hoặc những người ở phía sau đang bình yên. Khi đăng bài này, tôi đã có sửa qua một chút cho phù hợp hơn với nội dung bài thơ. Mong các bạn có thể cảm nhận hoặc đóng góp cho tôi về một thời quá khứ (cũng hơi xa rồi) qua bài này nhé.

Khi mùa hạ

Hoa gạo đỏ rực trời đầu mùa hạ
Là cho anh bao nỗi nhớ em ơi
Thời gian cứ trôi theo anh suốt cuộc đời
Vẫn đỏ rực bầu trời đầu mùa hạ.

Chẳng phải lúc nào cũng quên đi tất cả
Chiếc ba lô khẩu súng vẫn bên mình
Và câu thơ, điệu hát vùng quan họ
Theo anh đi cùng suốt cuộc chiến chinh.

Giản dị và mơ ước thế thôi em
Dù có thêm cũng chẳng là nhiều lắm
Điểm chốt của anh dưới tầm pháo bắn
Cỏ mọc xanh rì, hoa sở trắng sườn non.

Đỏ rực trời mùa hạ lại về bên
Lòng anh rộn tiếng ve liên miên hát
Lao xao rừng chiều về tia nắng nhạt
Rải trên đường qua dốc núi cheo leo

Hạ về bên kỷ niệm cũng về theo
Bài hát cũ ấp ủ điều muốn nói
Biết không em lòng nhớ về Hà Nội
Bánh xe lăn phủ bụi gốc bàng xanh.

Thủa còn ngồi thừa giấy vẽ tranh
Bài địa lý và hình cong đất nước
Ngọn Tháp Bút chấm vào nghiên mực
Viết lên trời hai chữ: Việt Nam

Ôi quê hương đồng lúa chín màu vàng
Xa mãi ngút chân trời hàng thông đứng
Tổ quốc thân yêu vẫn còn vang tiếng súng
Dưới mái trường anh bước dọc hành lang...

Đến bây giờ màu đỏ ở trong tim
Tất cả đã trở thành sắt đá
Chỉ có anh nhìn thấy đầu mùa hạ
Cháy rực trời hoa gạo đỏ mắt em...

Lạng Sơn tháng 4/1986

Share:

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã ghé thăm và đọc bài viết này trên blog của chúng tôi!. Bạn có thể để lại lời nhận xét (comment) của mình cho bài viết này! Làm ơn viết lịch sự và dùng tiếng Việt có dấu. Hy vọng bạn thích
blog này và hãy đánh dấu địa chỉ blog để bạn có thể ghé thăm lại.

Mọi góp ý xin gửi về email: quynhmai12b83@gmail.com hoặc lenam12b@gmail.com


Cô giáo Chủ nhiệm

NHẬN XÉT MỚI ĐĂNG

Bài đăng ngẫu nhiên

LƯỢT XEM