Nhớ về một thành viên đã xa mãi mãi...


Trời mưa bão, bỗng thấy trống trải làm sao, tôi lại ghé vào Ngôi nhà của thời thơ ấu để xem Nam Cò đã hì hụi đóng góp thêm những gì. Chả có gì mới .... buồn ghê. Xem lại ảnh cũ, thấy hiện về khuôn mặt của một người bạn đã đi xa mãi mãi..........

Người mà tôi nhớ đến là Kim Anh, cô bạn cùng tổ 1 và ngồi cùng bàn 1 với tôi thủa học cấp 3. Kim Anh là một trong hai bạn xấu số của lớp đã vĩnh biệt cuộc đời khi còn quá trẻ (bạn Ngô Trường Sơn thì tôi không nhớ mấy và chỉ còn hình dung ra đó là một cậu bạn nhỏ nhắn với gương mặt phớt đời, hơi tự cao tự đại, ít nói chuyện với các bạn nữ).

Đọc lại trang Nhật ký Kim Anh viết cho Hồng Lipít mới biết là nhà bạn ở Đại La. Tôi đã đến nhà K.Anh chơi, kể cả sau khi tốt nghiệp vì chúng tôi chơi khá thân với nhau nhưng đến giờ thì không còn nhớ là nhà bạn ở đâu nữa. Sao trong quyển NK bạn lại viết ra những câu "gở" thế nhỉ???... nào là ly biệt, nào là không còn gặp lại.....

Hồi đó, chúng mình chơi khá thân, có thể vì có một vài điểm chung: đều có hình dáng nhỏ con nên ngồi cùng bàn, nếu đánh số bài kiểm tra thì cùng mang số chẵn hoặc số lẻ, vậy là luôn luôn trao đổi kết quả hoặc hỏi bài nhau và cùng chung cảnh ngộ là bị ruồi để lại dấu vết trên mặt (tôi thì ở trên cánh mũi còn K.Anh thì dưới phần cánh mũi). Từ những buổi ban đầu còn bỡ ngỡ chúng mình đã làm quen và nói chuyện với nhau. Bạn thật cởi mở, dễ gần và hay cười. Sau này đến nhà chơi mới biết hàng ngày bạn vẫn phải làm thêm giúp đỡ mẹ. Hồi đó hầu như nhà cán bộ CNV nào chả gặp khó khăn và phải có việc làm ngoài để thêm thu nhập cho gia đình. Nhưng quả thật là mình còn vô tư lắm, chỉ biết học thôi chứ không được như bạn. Rồi thật bất ngờ khi trong số các bạn nữ ở lớp, bạn là người đầu tiên gửi thiếp cưới tới cho mọi người. Trong ngày cưới, trông bạn thật vui tươi, hạnh phúc với bó hoa trắng trên tay. Rồi sau đó vài năm..... là tin bạn đã ra đi mãi mãi vì một căn bệnh hiểm nghèo. Kim Anh ơi, cuộc đời bạn sao ngắn ngủi, số phận sao thật trớ trêu? Lẽ ra chúng mình đã có thể gặp lại nhau tại Hội lớp như lời hứa trước khi ra trường...... Nhưng thôi nhé, mỗi người một số phận, vĩnh biệt Kim Anh, cầu chúc cho bạn bình an nơi vĩnh hằng.

Các thành viên lớp 12B ơi, chúng ta hãy cố gắng dành tình cảm cho nhau khi còn có thể nhé.
Share:

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã ghé thăm và đọc bài viết này trên blog của chúng tôi!. Bạn có thể để lại lời nhận xét (comment) của mình cho bài viết này! Làm ơn viết lịch sự và dùng tiếng Việt có dấu. Hy vọng bạn thích
blog này và hãy đánh dấu địa chỉ blog để bạn có thể ghé thăm lại.

Mọi góp ý xin gửi về email: quynhmai12b83@gmail.com hoặc lenam12b@gmail.com


Cô giáo Chủ nhiệm

NHẬN XÉT MỚI ĐĂNG

Bài đăng ngẫu nhiên

LƯỢT XEM