Những tấm hình cũ đen trắng

Bây giờ đây, khi chúng ta đang sống trong thế kỷ 21 thì có lẽ mọi người sẽ không khó khăn gì để lưu giữ lại những khoảnh khắc đáng nhớ nào đó. Một buổi đi chơi dã ngoại, một cuộc sinh nhật, liên hoan gặp mặt, tụ tập... chúng ta có thể dùng máy ảnh số, thậm chí điện thoại di động là đã có được nhiều tấm hình đẹp, tự nhiên đầy ấn tượng.

Nhưng với những năm 80 của thế kỷ trước mặc dù chụp hình không phải là điều quá lạ lẫm với mọi người, nhưng để có cơ hội chụp cho mình một vài tấm hình thì cũng không phải là dễ. Những tấm hình như thế thường là đã được "dàn dựng", người chụp đứng ngay hàng thẳng lối và phần lớn là những tấm hình đen trắng. Những ảnh số mầu có độ phân giải cao, độ nét, tươi sáng với những cảnh chụp tự nhiên không tạo cho tôi ấn tượng mạnh như mỗi khi tôi nhìn thấy những tấm hình đen trắng cũ. Với nước ảnh đã mờ đi vì thời gian, nét mặt người chụp không thật sự rõ ràng làm cho toàn bộ bức ảnh toát lên một hình khối tổng thể chứ không thấy được một chi tiết cụ thể nào là nhất. Và điều quan trọng hơn hết, những tấm hình này đã làm vọng lại trong lòng tôi tiếng thời gian quá khứ với một thời để nhớ. Những tấm hình mà tôi muốn nói đó là những tấm hình chụp lại từ thời đi học cấp 3.

Có lẽ tôi (và có thể còn rất nhiều người trong lớp ta) phải cám ơn Hà Ron, Thắng Pôn Pốt, Hồng Li Pít...(hy vọng sau này còn người khác nữa) đã cung cấp những "tư liệu" quý giá để chúng ta nhìn lại được hình ảnh của mình sau hơn một phần tư thế kỷ. Nhiều bức hình tôi có cảm giác như mình mới nhìn thấy lần đầu mặc dù "mẹt" của mình cũng xuất hiện trong đó. Chắc do ngày xưa từ lúc chụp hình cho đến khi lấy ảnh là một quãng thời gian kha khá, nên khi chụp xong rồi vì những lý do bận bịu khác nhau nên đã quên béng mất không nhớ nổi là mình có chụp một cái ảnh nào đó. Giờ đây, khi xem lại những tấm hình này, dù là đã cũ nhưng cũng giúp cho chúng ta hiểu ra một điều rằng giá trị tinh thần không phải là một cái gì to tát nhưng nhiều khi không thể mua nổi. Tôi thực sự không muốn quan trọng hóa vấn đề này, nhưng quả thực nếu chúng ta không có trang blog này thì có lẽ những tấm hình kia sẽ mãi mãi nằm trong cuốn sổ của Hồng Li Pít, album của Hà Ron hay trong tủ của Thắng Pôn Pốt. Chúng sẽ vĩnh viễn là những hình ảnh lưu lạc mà thôi, bởi vì ngay cả khi họp lớp cũng chẳng ai mang ra để mọi người xem cả.

Thôi hãy tạm là như thế, dù sao đi chăng nữa thì những tấm hình này cũng vẫn là những kỷ niệm đẹp của ngày xưa. Tôi luôn cầu mong trang blog này sẽ có nhiều những tấm hình như thế.



=======================================

XEM THÊM CÁC ALBUM ẢNH KHÁC TẠI ĐÂY




XEM THÊM CÁC VIDEO KHÁC TẠI ĐÂY


=======================================
Share:

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã ghé thăm và đọc bài viết này trên blog của chúng tôi!. Bạn có thể để lại lời nhận xét (comment) của mình cho bài viết này! Làm ơn viết lịch sự và dùng tiếng Việt có dấu. Hy vọng bạn thích
blog này và hãy đánh dấu địa chỉ blog để bạn có thể ghé thăm lại.

Mọi góp ý xin gửi về email: quynhmai12b83@gmail.com hoặc lenam12b@gmail.com


Cô giáo Chủ nhiệm

NHẬN XÉT MỚI ĐĂNG

Bài đăng ngẫu nhiên

LƯỢT XEM