Thêm bài: Hoa bằng lăng (thơ sưu tầm)

LTS: Thấy bạn Hà Ron nhà ta khoái món Hoa bằng lăng, hôm nay sưu tầm được bài thơ này của tác giả Phạm Đình Nhân, cho dù cảm nhận của Ron về bài thơ này có thế nào đi nữa, không biết bạn có thích hay không (vì tôi chưa hỏi...) nhưng dù sao thì đối với tôi đây là một bài thơ hay rất có ý nghĩa như là một lời giải thích về sự tích loài hoa tím mà Ron rất yêu thích này. Bài thơ đã tạo cho tôi một cảm giác bồi hồi qua cách thể hiện vần điệu và ngôn từ giống như cách mà nhiều bài thơ trước đây khi lứa học trò ngày xưa chúng tôi hay bắt gặp và sưu tầm. Mọi người cùng cảm nhận và chia sẻ nhé!


HOA BẰNG LĂNG
Tác giả: Phạm Đình Nhân


Chuyện kể ngày xưa chốn Thiên cung
Có mười công chúa đẹp vô cùng
Ngọc Hoàng muốn mỗi nàng làm Chúa
Một loài hoa đẹp dưới hạ cung.

Mỗi nàng chọn một loài hoa thơm
Mai, Hồng, Lan, Huệ, Cúc, Mẫu Đơn
Nàng công chúa Út thưa e thẹn
Con chỉ ưa màu tím áo con.

Ngọc Hoàng quyết định phong cho cô
Làm Chúa loài hoa dáng ngây thơ
Hoa Bằng Lăng tím hay e thẹn
Như Út của ta đã ước mơ.

Cùng trong khi đó dưới dương gian
Có một thư sinh thấy bên đàng
Một loài hoa tím bao xinh đẹp
E ấp ngây thơ lại dịu dàng

Chàng đưa về chăm bón quanh năm
Đem lòng yêu tha thiết Bằng Lăng
Mỗi năm cứ đến mùa hoa nở
Rạo rực lòng chàng vạn ý thơ.

Công chúa đem lòng mến tài ba
Xin xuống trần gian được như hoa
Cùng chàng chung sống, nhưng không được
Nàng giữ tình yêu không phôi pha.​

Hoa tím Bằng Lăng mãi mãi tươi
Tình yêu chung thủy không hề nguôi
Thư sinh ngắm mãi màu hoa tím
Thủy chung chàng giữ suốt cuộc đời

Sự tích Bằng Lăng thật nên thơ
Là lòng chung thủy, nét ngây thơ
Tình yêu trong sáng màu hoa tím
Sống mãi từ xưa đến tận giờ.


Lê Nam (sưu tầm)

Nguồn: Hoa bằng lăng (thơ), Phạm Đình Nhân, NXB Văn học, 2012
Share:

6 nhận xét:

  1. Dạo này ngoài đường hoa bằng lăng nở nhiều. Cứ ra phố tôi lại nhớ Tố Hà, nhất là đoạn đường ra khỏi hầm Kim Liên, lên Đại Cồ Việt, phía tay phải, thì nhớ Tố Hà nhất vì quá nhiều hoa TÍM NGÁT ở đấy. Đi qua khu Công Trứ, nhìn bằng lăng tôi cũng nhớ đến Nam nhưng phải tội lại nhớ ngay đến SÂU RÓM. Bằng lăng có SÂU RÓM đấy, cẩn thận nhé, Nam bảo thế.

    Trả lờiXóa
  2. @Thanh Xuân: Bạn Nam cò là chúa hay bôi bác, dìm hàng tớ mà. Bạn ấy nói thế ý bảo là tớ xấu xí, xù xì và chuyên làm cho người khác khó chịu như con sâu róm ấy. Chứ tớ thấy hoa bằng lăng thật đẹp và có liên quan gì đến sâu róm đâu. Sâu róm có thì chắc là khi đã hết mùa hoa, mà khi đó thì cây nào chả đầy sâu róm. Một cái sự liên tưởng chả ăn nhập gì với nhau cả, ghét. Mà Xuân thấy không, bạn ấy trêu tớ thế thôi chứ vẫn hùi hụi đi tìm ảnh và thơ về hoa bằng lăng để tặng tớ đấy. Hiếm có bạn nào ga-lăng như thế đâu. Cảm ơn Nam cò về bài thơ nhé, chả ghét cậu nữa đâu, hi hi.
    Mà Thanh Xuân ơi, rất nhiều đường phố Hà Nội có hoa bằng lăng sao cậu lại cứ liên tưởng đến tớ khi đi ở đoạn đường hầm thôi???? Cậu lại định ám chỉ gì đấy? Không lẽ tớ đáng ghét đến mức ai cũng mún dìm hàng tớ à? Cả cái trang blog này đến giờ có 3 người thường xuyên quan tâm thì có tới 2 người cùng chung ý thích là dìm hàng tớ. Không lẽ tớ cũng tự dìm hàng mình nốt cho nó tổng thể nhỉ, hì hì hì....

    Trả lờiXóa
  3. @Ron: Tớ không bênh bạn Xuân đâu, cũng không phải đứng về phe này để "dìm hàng" cậu đâu nhé. Tớ chỉ nghĩ rằng cái gì cũng có hai mặt của nó. Cây bằng lăng có hoa tím dịu dàng làm bạn Ron tôi phải say mê đắm đuối thì cũng có những chú sâu róm dựng lông tua tủa làm bạn Xuân phải "sởn da gà". Giả như một cô gái xinh đẹp hút hồn nhưng ẩn chứa sau bộ mặt kia có thể tinh khí dữ dằn như "bà chằng" cũng nên.
    Thế cho nên Ron ơi, cậu cứ yêu hoa bằng lăng màu tím ngút ngàn trải dài trên con phố hàng ngày qua lại nhé. Còn bạn Xuân nhà mình thì cứ tiếp tục cần cù "vạch lá tìm sâu". Mỗi lần thấy sâu róm là cậu nhớ đến tớ như vậy là tớ rất vui và cảm thấy thế quá đủ rùi.

    Trả lờiXóa
  4. @ Nam Cò: hí hí, tớ hiểu ý cậu rùi nha. Vậy tớ là cô gái xinh đẹp hút hồn (vì tớ iu hoa bằng lăng) còn Thanh Xuân là "bà chằng" nhỉ. Tớ hỉu zậy có đúng ko Cò ơi?

    Trả lờiXóa
  5. Hà à! Cậu nghĩ thế nào cũng được thôi, tớ OK liền nhưng mừ.. tớ lại không muốn mất ... đoàn kết đâu nha!!!

    Trả lờiXóa
  6. Hà Nội có nhiều loài hoa thật đáng yêu mà đôi khi mình không để ý. Hoa Hà Nội có cả sắc, cả hương và luôn gợi cho người ta nhiều liên tưởng. Nếu Oanh hay các bạn đi xa HN đọc comment của mọi người sẽ nhớ HN lắm. Khi nghe các thầy cô giáo ở mọi miền ca ngợi HN, xem các bạn viết về những kỷ niệm HN và nhất là xem "Hà Nội cũ" của Tô Hoài, mình mới thấy Hà Nội đáng yêu biết mấy. Hà nói nhiều về bằng lăng ngày nay nhưng chắc người Hà Nội xưa thì biết nhiều về cây sấu, cây sưa, cây sao ... trẻ em xưa lấy cây sấu là niềm vui, là nguồn sống của mình. Xưa người ta mua thầu cây sấu, nhờ ông Cò (không phải Nam cò)rình bắt lũ trẻ con trộm sấu đi bán, tống chúng vào bốt Hàng Đậu, đá cho mấy cái vào mông, thu hết sấu rồi a-lê, biến. Bọn trẻ thường lẩn vào chợ Đồng Xuân lúc chiều tối, khi chợ vừa tan, và nằm bẹp ở đấy đến khuya mới đi trèo trộm sấu. Có đứa sợ ông Cò, rơi bộp từ trên cây xuống, ngã gãy tay mà vẫn chạy. Nếu viết về cây và hoa Hà Nội còn nhiều điều thú vị nữa. Sau Tết, bạn đã từng ngắm hoa sưa trắng xoá ở khu vực nhà hát lớn chưa? Khi nào rỗi rãi, Nam làm hẳn chuyên mục về các loại hoa, quả, cây với thơ, văn, hình ảnh nhé. Có thể các bạn lớp 12b của mình bây giờ chưa thích nhưng thế hệ sau của các bạn ấy lại thích thì sao? Những loài cây, hoa này cũng gần với lứa tuổi học sinh mà (thực ra tôi chỉ định tạo một mảnh đất sáng tác thôi - có thể nhồi thêm cả con ve vào đây cũng được vì nó hay bám vào cành hoa phượng vĩ)

    Trả lờiXóa

Cảm ơn bạn đã ghé thăm và đọc bài viết này trên blog của chúng tôi!. Bạn có thể để lại lời nhận xét (comment) của mình cho bài viết này! Làm ơn viết lịch sự và dùng tiếng Việt có dấu. Hy vọng bạn thích
blog này và hãy đánh dấu địa chỉ blog để bạn có thể ghé thăm lại.

Mọi góp ý xin gửi về email: quynhmai12b83@gmail.com hoặc lenam12b@gmail.com


Cô giáo Chủ nhiệm

NHẬN XÉT MỚI ĐĂNG

Bài đăng ngẫu nhiên

Các bài đã đăng

LƯỢT XEM